Thứ Ba, 5 tháng 9, 2023

Ông Lê Xuân Khoa thua 3/4 vụ kiện, phải bồi thường lên đến 86,500 Mỹ kim / Có triển vọng phải bồi thường thêm 100,000 Mỹ kim và bị kiện ngược

Ông Lê Xuân Khoa thua 3/4 vụ kiện, phải bồi thường lên đến 86,500 Mỹ kim Có triển vọng phải bồi thường thêm 100,000 Mỹ kim và bị kiện ngược Ts. Nguyễn Đình Thắng Ngày 4 tháng 9, 2023 https://machsongmedia.org Cách đây một năm, ngày 16 tháng 9, 2022, toà án thượng thẩm của California ở Orange County phán quyết Ông Lê Xuân Khoa thua 3/4 căn cứ khi kiện BPSOS và cá nhân tôi. Chiếu theo luật, ông ta phải bồi thường tổng cộng từ 46,000 đến 86,500 Mỹ kim. Chúng tôi tin tưởng sẽ thắng nốt phần còn lại và sẽ đòi bồi thường thêm 50,000 – 100,000 Mỹ kim. Hình 1 – Trích văn bản yêu cầu quan toà phán quyết khoản tiền Ông Khoa phải bồi thường Lịch sử của vụ kiện Ngày 27 tháng 4 và rồi ngày 22 tháng 5, 2020, Ông Khoa đã viết liên tiếp 2 bài vu khống BPSOS và cá nhân tôi là: (1) Chống lại chương trình ROVR (Resettlement Opportunity for Vietnamese Returnees, Cơ Hội Tái Định Cư Cho Người Việt Hồi Hương); (2) Rồi nhận vơ công cán của Ông Khoa, mới thực sự là người vận động cho chương trình này. Chẳng đặng đừng, ngày 25 tháng 5, 2020 tôi phải lên tiếng qua bài viết tựa đề “Những điều ít ai biết về chương trình ROVR: Một số việc làm của Ông Lê Xuân Khoa” để nói lên sự thật: Ông Khoa đã mẫn cán tìm mọi cách phá nỗ lực của DB Smith khi vị dân biểu Hoa Kỳ này đưa ra điều luật để chặn cưỡng bức hồi hương và mở cơ hội cho các thuyền nhân được cứu xét tư cách tị nạn một cách công bằng và tái định cư ở Hoa Kỳ. Chính nỗ lực này của DB Smith đã dẫn đến chương trình ROVR. Điều luật của Dân Biểu Smith Ngày 3 tháng 5, 1995 DB Smith đưa vào Luật Chuẩn Chi Ngân Sách cho Bộ Ngoại Giao năm 1996-1997 (HR 1561) điều luật 1104 với 3 điểm mấu chốt: (1) cấm Cao Uỷ Tị Nạn LHQ (CUTN/LHQ) dùng tiền thuế của người dân Mỹ để tài trợ cưỡng bức hồi hương thuyền nhân; (2) chính phủ Hoa Kỳ tái phỏng vấn mọi thuyền nhân còn ở các trại theo tiêu chuẩn tị nạn của Hoa Kỳ; (3) cấp ngân khoản để tái định cư vào Hoa Kỳ các thuyền nhân được xét là tị nạn. Điều luật này của DB Smith được mệnh danh là điều luật “chống CPA” vì nó xoá sổ chương trình CPA, viết tắt của Comprehensive Plan of Action, tiếng Việt là Chương Trình Hành Động Toàn Diện. Theo CPA, thuyền nhân Việt Nam đến sau ngày đóng cửa trại tị nạn (tháng 9 năm 1998 ở Hồng Kong và rồi tháng 3 năm 1999 ở các quốc gia Đông Nam Á) phải qua cuộc thanh lọc tư cách tị nạn do nhân viên di trú của quốc gia sở tại thực hiện. Vì nhiều lý do, rất nhiều thuyền nhân đã bị từ chối tư cách tị nạn một cách oan ức và phải đối mặt với chính sách cưỡng bức hồi hương mà chính Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ và CUTN/LHQ lúc ấy ủng hộ. Tác dụng của điều luật 1104 là chặn đứng cưỡng bức hồi hương vì các quốc gia sở tại không có ngân sách nên trông chờ vào quỹ của CUTN/LHQ để thực hiện. Trong khi đó, phần lớn quỹ hoạt động của CUTN/LHQ lại do Hoa Kỳ đóng góp hàng năm. Đóng góp bao nhiêu, cho việc gì lại do Hạ Viện Hoa Kỳ quyết định. DB Smith lúc ấy là chủ tịch tiểu ban nắm quyền quyết định khoản tiền Hoa Kỳ viện trợ cho CUTN/LHQ. Hình 2 – DB Christopher Smith (phải) tại một buổi điều trần về thuyền nhân Việt Nam trước nguy cơ cưỡng bức hồi hương Đơn kiện của Ông Khoa Ngày 11 tháng 5, 2021, Ông Khoa nộp đơn vào toà thượng thẩm của California ở Orange County để kiện BPSOS và tôi về: phỉ báng và bất cẩn gây khủng hoảng tâm lý cho ông ta. Căn cứ cho cáo buộc này là 2 nội dung mà ông ta gán cho tôi là đã viết trong bài viết ngày 25 tháng 5, 2020 kể trên: Nội dung (1): “Ông Khoa khai gian mình là Tiến Sĩ trong đơn xin cấp khoản của Bộ Ngoại Giao. Đấy là tội hình sự.” Nội dung (2): “Ông Khoa ủng hộ chính quyền Cộng Sản Việt Nam”, và “ông Khoa là ‘thành phần nguy hiểm nhất’ đã chống lại các Dân Biểu Hoa Kỳ lúc ấy đang hỗ trợ cho các người Việt đang xin tị nạn.” Tóm lại, đơn kiện gồm 4 phần: (a) Phỉ báng vì nội dung (1) (b) Bất cẩn gây khủng hoảng tâm lý vì nội dung (1), (c) Phỉ báng vì nội dung (2) (d) Bất cẩn gây khủng hoảng tâm lý vì nội dung (2). Mãi 9 tháng sau, ngày 11 tháng 2, 2022, Ông Khoa mới tống đạt trát toà về vụ kiện đến cho BPSOS và tôi tại văn phòng trung ương của BPSOS ở Bắc Virginia. Ngày 28 tháng 3, 2022, chúng tôi yêu cầu toà huỷ đơn kiện chiếu theo luật anti-SLAPP của tiểu bang California. Luật anti-SLAPP SLAPP là viết tắt của “strategic lawsuits against public participation”, nôm na là kiện tụng nhằm bịt miệng người khác. Luật anti-SLAPP có mục đích bài trừ sự lạm dụng thủ tục kiện tụng để chặn không cho ai công khai nói ngược lại mình. Theo luật này, nếu người bị kiện trưng ra được chứng cứ làm căn cư cho điều phát biểu thì người đi kiện phải chứng minh căn cứ ngược lại, bằng không thì đơn kiện bị huỷ và phải bồi thường bị đơn mọi chi phí liên quan đến vụ kiện, kể cả phí luật sư. Hơn nữa, bị đơn có quyền kiện ngược, gọi là SLAPPBack, để đòi bồi thường thiệt hại vì nguyên đơn đã kiện tụng có ác ý nhằm bịt miệng và gây tổn hại cho bị đơn. Thua 3/4 vụ kiện Ngày 16 tháng 9, 2022, quan toà Stephanie George phán quyết là Ông Khoa không trưng dẫn được căn cứ cho nội dung (2) của đơn kiện, nghĩa là phần (c) và (d) của đơn kiện bị huỷ. Chúng tôi đã chứng minh cho quan toà thấy rằng Ông Khoa đã bịa đặt vụ “ủng hộ chính quyền Cộng Sản Việt Nam” vì toàn bộ bài viết của tôi không hề nhắc đến 2 chữ “cộng sản”. Quan toà cũng thấy là Ông Khoa cắt xén nội dung bài viết của tôi mà nguyên thuỷ là: “Trong nhóm Consortium, Ông Khoa là thành phần nguy hiểm nhất vì là người Việt Nam. Bộ Ngoại Giao dưới Hành Pháp Clinton đã sử dụng lá bài này một cách tận tình để đối phó với Quốc Hội, lúc ấy đang ủng hộ chúng tôi.” Đoạn này nói về Bộ Ngoại Giao, chứ không phải về Ông Khoa -- Bộ Ngoại Giao đã dùng Ông Khoa làm lá bài nhằm đánh bại điều luật của DB Smitn. Consortium là tổ hợp gồm 5 tổ chức, trong đó có Trung Tâm Tác Vụ Đông Nam Á (SEARAC) là tổ chức của Ông Khoa, nhận tài trợ của Bộ Ngoại Giao để thực hiện chương trình tái hội nhập các thuyền nhân sau khi hồi hương. Bộ Ngoại Giao nhìn ra Ông Khoa là “yếu tố nguy hiểm nhất” trong Consortium để phản bác DB Smith: ngay cả một người Việt có tiếng là bảo vệ người tị nạn mà còn chống điều luật 1104. Chứng cứ chúng tôi cung cấp cho toà án là bài viết ngày 24 tháng 5, 1995 ở trang đầu của Washington Post, tờ báo có ảnh hưởng hàng đầu ở vùng thủ đô, trung tâm quyền lực của Hoa Kỳ. Trong đó, Ông Khoa cùng với Trợ Lý Ngoại Trưởng về tị nạn Bà Phyllis Oakley luân phiên lên án điều luật 1104 của DB Smith. Ông Khoa được trích dẫn rằng nếu Quốc Hội thông qua điều luật của DB Smith thì sẽ tạo hy vọng hão cho thuyền nhân và kích động bạo lực trong các trại tạm dung, và kết luận: “Chọn lựa tốt nhất cho họ là quay về Việt Nam như là hơn 70,000 người đã làm, rồi nộp đơn xin xuất cảnh từ đó.” Xem toàn bộ bài báo Washington Post: https://dvov.org/wp-content/uploads/2023/09/Exhibit-21-Washington-Post-05-24-1995.pdf. Bài báo này cho thấy vai trò "lá bài" của Ông Khoa trong toan tính của Bộ Ngoại Giao lúc ấy. Quan toà cũng bác bỏ phần (b) của đơn kiện vì Ông Khoa không trưng được chứng cứ là tôi đã bất cẩn gây khủng hoảng tâm lý cho ông ta. Nghĩa là cả 3 phần (b), (c) và (d) bị quan toà loại bỏ. Khoản tiền bồi thường Thua 3 trên 4 phần của vụ kiên, theo luật anti-SLAPP thì Ông Khoa phải trả 3/4 phí tổn của bị đơn trong khi chờ giải quyết phần còn lại. Ngày 15 tháng 11, 2022, luật sư của chúng tôi yêu cầu toà bắt Ông Khoa trả tối thiểu 41,653 Mỹ kim gồm phí luật sư cộng với 4,373 Mỹ kim là những chi phí khác. Tuy nhiên, nếu dùng giá biểu thị trường theo như luật California cho phép thì phí luật sư phải là 82,140 Mỹ kim, cộng với 4,373 Mỹ kim gồm những chi phí khác. Lẽ ra quan toà phán quyết về khoản tiền bồi thương vào ngày 21 tháng 6, 2023, nhưng chúng tôi đã yêu cầu hoãn lại để lấy thêm tiền bồi thường, ước lượng khoảng 50,000 – 100,000 Mỹ kim, khi thắng luôn phần còn lại. Phần 1/4 còn lại Phần duy nhất chưa ngã ngũ liên quan đến nội dung “Ông Khoa khai gian mình là Tiến Sĩ trong đơn xin cấp khoản của Bộ Ngoại Giao. Đấy là tội hình sự.” Chúng tôi chỉ ra cho quan toà thấy rằng lần nữa Ông Khoa cắt xén nội dung. Nội dung nguyên thuỷ là: “DB Dornan gửi văn thư chính thức yêu cầu Tổng Thanh Tra của Bộ Ngoại Giao điều tra Ông Khoa và SEARAC về hành vi khai gian lý lịch để xin cấp khoản liên bang: Ông Khoa khai gian mình là Tiến Sĩ trong đơn xin cấp khoản của Bộ Ngoại Giao. Đấy là tội hình sự.” Về căn cứ, chúng tôi trưng dẫn lá thư ngày 30 tháng 4, 1996 của DB Dornan gửi Tổng Thanh Tra của Bộ Ngoại Giao, yêu cầu điều tra “Việc Ông Khoa tự phong là ‘Ph.D.’ Tuy nhiên, gần đây ông ta đã thú nhận rằng ông ta không có bằng cấp đó. Việc khai sai về thành tích học vấn này có thể đã dẫn đến việc ông ta nhận được nhiều cấp khoản của Bộ Ngoại Giao so với những người nộp đơn xin cấp khoản khác.” Hình 3 – Trích văn thư của DB Dornan gửi Tổng Thanh Tra Bộ Ngoại Giao Quan toà chấp nhận căn cứ của chúng tôi. Theo luật anti-SLAPP, kế đến Ông Khoa phải trưng chứng cứ đủ triển vọng đánh bại căn cứ của chúng tôi. Ông ta đã không trưng ra chứng cứ mà chỉ nộp bản tự khai, xác nhận rằng: “Tôi chưa bao giờ nộp đơn xin cấp khoản hoặc bất kỳ đơn nào mà ghi rằng tôi có bằng Ph.D. Đấy là tin đồn mà Ts. Nguyễn Đình Thắng đã lưu truyền trong những năm 1990, nhưng đó là sai sự thật và chưa bao giờ là sự thật.” Hình 4 – Trích bản tự khai hữu thệ mà Ông Lê Xuân Khoa nộp thay cho chứng cứ Quan toà phán quyết rằng lời tự khai ấy là chứng cứ. Ngày 3 tháng 4, 2023 chúng tôi kháng cáo phán quyết này vì theo luật định lời tự khai khơi khơi như vậy không có giá trị chứng cứ; quan toà đã diễn giải sai luật. Chúng tôi tin sẽ thắng kiện hoàn toàn nên muốn đòi bồi thường cho toàn bộ vụ kiện, ước lượng khoảng 96,000 – 186,500 Mỹ kim, thay vì chỉ là 46,000 đến 86,500 Mỹ kim. Còn việc khai gian lý lịch với chính phủ Hoa Kỳ để hưởng lợi là tội hình chiếu theo luật (18 U.S.C. Section 1001, Making False Representations to a Governmental Agency) là hiển nhiên, không có gì để tranh luận. Kẻ cướp la làng Ông Khoa là người đã mẫn cán chống lại chương trình ROVR từ đầu cho đến cuối. Ngay khi DB Smith vừa đưa điều luật 1104 vào Hạ Viện, Ông Khoa đã xuất hiện trên báo Washington Post để bài bác nó. Kế đến, ông ta bồi thêm bài viết dài trên tờ The Bridge, ấn phẩm định kỳ của SEARAC, số mùa hè 1995, để giải thích tại sao phải đánh bại điều luật chống CPA này: (1) Từ năm 1991 ông ta đã về Việt Nam nhiều chuyến và không thấy có sự kỳ thị hoặc đàn áp mang tính hệ thống nói chung nào ở quốc gia này. (2) Các tổ chức quốc tế thăm viếng hoặc hoạt động ở Việt Nam không hề ghi nhận bất kỳ trường hợp đàn áp nào đối với thuyền nhân đã hồi hương. (3) Có chăng thì chỉ cần cứu xét lại một số ít trường hợp thực sự bị oan uổng (trong một tài liệu khác Ông Khoa cho con số khoảng 200 – 300 người xứng đáng được tái xét). (4) Từ năm 1993, tổ chức SEARAC đã nhận cấp khoản của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ để giúp các thuyền nhân hồi hương tái hội nhập ở Việt Nam. Hãy tài trợ thêm cho công việc này. Xem toàn bộ bài viết tại đây: https://dvov.org/wp-content/uploads/2023/09/Exhibit-08-The-Bridge-Summer-1995.pdf Nghĩa là, Ông Khoa phản bác các điểm căn bản của điều luật 1104 mà sau đó đã trở thành nguyên tắc của chương trình ROVR: (1) tuyệt đại đa số thuyền nhân bị mất quyền tị nạn một cách bất công dưới chương trình CPA cho nên Hoa Kỳ phải phỏng vấn lại toàn bộ và dùng tiêu chuẩn tị nạn của Hoa Kỳ, (2) các thuyền nhân hồi hương được xét là tị nạn sẽ không thể an toàn ở Việt Nam nên phải tái định cư họ vào Hoa Kỳ, (3) ngân sách của Hoa Kỳ thay vì dùng để cưỡng bức hồi hương thuyền nhân thì hãy dùng để tái định cư họ. Dù dùng lá bài "Lê Xuân Khoa", Bộ Ngoại Giao đã thất bại. Hạ Viện thông qua điều luật 1104 với tỉ số áp đảo. Không bỏ cuộc, ngày 10 tháng 7, 1995, các thành viên của Consortium lại vận động để giết nó ở Thượng Viện. Các đại diện Consortium ở Việt Nam, có Ông Nguyễn Hữu Thu đại diện SEARAC, đánh fax khẩn cho Thượng Nghị Sĩ Lautenberg, để yêu cầu xoá sổ điều luật 1104 với lập luận: (1) Tái phỏng vấn thuyền nhân sẽ gây tốn kém cho chính phủ Hoa Kỳ hơn là tài trợ cho thuyền nhân hồi hương. (2) 43,000 thuyền nhân còn ở các trại tạm dung đều đã bị khước từ tư cách tị nạn dưới sự giám sát của CUTN/LHQ thông qua một chương trình thanh lọc hết sức tốn kém. Tuy có một ít sai sót nhưng không vì thế mà gây nguy hại cho những thành quả tích cực của chương trình CPA. I3) Những người hồi hương sau đó có thể đi Hoa Kỳ theo chương trình ODP nếu có quan hệ trước đây với chính phủ Hoa Kỳ. Hình 5 – Trích bản fax của Consortium gửi TNS Lautenberg, kêu gọi giết điều luật 1104 của DB Smith tại Thượng Viện Xem văn bản fax của các thành viên Consortium gửi TNS Lautenberg: https://dvov.org/wp-content/uploads/2023/09/Exhibit-20-Consortiums-fax-to-Senator-Frank-Lautenberg-07-10-1995.pdf Nhờ sự hậu thuẫn của các Thượng Nghị Sĩ Sam Brownback, Jesse Helms, và Joe Biden, điều luật 1104 được Thượng Viện Hoa Kỳ thông qua. Ông Khoa hoàn toàn thất bại trong nỗ lực giết từ trứng nước chương trình ROVR. Kết quả là hơn 18,000 thuyền nhân đã được đón nhận vào Hoa Kỳ sau khi hồi hương về Việt Nam. Chứng cứ rành rành ra đó mà Ông Khoa không biết thẹn khi nhận chương trình ROVR là do ông ta đề ra. Thói quen nói dối Ông Khoa liên tục nói dối: quyết tâm giết điều luật 1104, xong lại nhận công khi chương trình ROVR được thực hiện; dựng chuyện là tôi vu khống ông ta ủng hộ chính quyền cộng sản dù bài viết của tôi không đả động đến “cộng sản”. Trong bài viết ngày 11 tháng 11, 2021, “Trả Lại Sự Thật Cho Lịch Sử - Thông tin chính xác về chương trình ROVR”, Ông Khoa còn tuyên bố ông ta mới là tác giả của chương trình ROVR còn DB Smith chỉ ké cẩm sau này. Xem: https://baotiengdan.com/2021/11/11/tra-lai-su-that-cho-lich-su/ Nhưng đáng kể nhất là lời nói dối ngay trong bản tự khai hữu thệ nộp vào toà án. Về khai gian bằng cấp tiến sĩ, Ông Khoa đổ thừa: “Đấy là tin đồn mà Ts. Nguyễn Đình Thắng đã lưu truyền trong những năm 1990, nhưng đó là sai sự thật và chưa bao giờ là sự thật.” Đây mới thật sự là sự thật. Tháng 2 năm 1995, SEARAC nộp đơn xin cấp khoản của Văn Phòng Định Cư Tị Nạn (ORR). Đầu tháng 3, bà Mai Công, Giám Đốc Điều Hành kiêm Chủ Tịch tổ chức Vietnamese Community of Orange County (VNCOC), khám phá thấy Ông Khoa đã dùng tên của mình và của tổ chức VNCOC mà không xin phép trong văn thư ủng hộ đính kèm đơn xin cấp khoản. Bà Mai Công yêu cầu vị dân cử đại diện, là DB Dornan, điều tra. Ngày 6 tháng 3, DB Dornan yêu cầu SEARAC và ORR cung cấp bản chụp đơn xin cấp khoản của SEARAC. Không nơi nào đáp ứng. Ngày 2 tháng 4, DB Dornan gửi tiếp văn thư, cho hạn chót phải hồi âm là ngày 15 tháng 4, 2020. Khi nhận được tài liệu từ ORR, DB Dornan phát hiện là Ông Khoa mạo nhận là “Tiến Sĩ” trong đơn xin cấp khoản. Ngày 30 tháng 4, DB Dornan yêu cầu Tổng Thanh Tra của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ điều tra SEARAC và Ông Khoa về việc mạo nhận nếu có. Có thể nói, DB Dornan chính là nguồn tin về vụ việc mạo nhận bằng cấp. Ông Khoa biết rõ điều này nhưng đã nói dối trong bản tự khai hữu thệ. Xem các văn thư của Bà Mai Công và của DB Robert Dornan: https://dvov.org/wp-content/uploads/2023/09/Exhibit-17-VNCOCs-protest-letter.pdf Chuẩn bị cho vụ kiện SLAPPBack Trước phán quyết của quan toà về phần duy nhất còn lại của đơn kiện, chúng tôi chọn cách kháng cáo. Thực ra, có một cách khác là yêu cầu xử tắt (summary judgement). Nắm trong tay bản lý lịch của Ông Khoa, khai là có bằng “Tiến Sĩ”, dùng để nộp đơn xin cấp khoản của chính phủ Hoa Kỳ, chúng tôi tin chắc sẽ thắng kiện nếu xử tắt. Tuy nhiên, như vậy thì không đòi thêm được tiền bồi thướng trị giá 50,000 – 100,000 Mỹ kim. Chúng tôi muốn lấy số tiền ấy để thực hiện vụ kiện SLAPPBack, tức là kiện ngươc lại vì Ông Khoa ác ý dùng kiện tụng để phỉ báng và gây tổn hại cho BPSOS và cho cá nhân tôi. Qua vụ kiện ngược, tôi cũng muốn truy ra những phần tử cấu kết núp đằng sau. Ông Khoa đã được các phần tử này khuyến khích và cam kết tài trợ toàn bộ chi phí vụ kiện. Bài liên quan: Bài viết ngày 27 tháng 4, 2020 của Ông Khoa: Ôn lại một số đặc điểm trong lịch sử tị nạn Việt Nam từ 1975: https://www.voatiengviet.com/a/funseth-nguyen-co-thach-lich-su-ti-nan-1975/5393840.html Bài viết ngày 22 tháng 5, 2020 của Ông Khoa: Hồi âm của giáo sư Lê Xuân Khoa về bài viết “Ôn lại một số đặc điểm trong lịch sử tị nạn Việt Nam từ 1975” (Lê Xuân Khoa): https://www.sbtn.tv/hoi-am-cua-giao-su-le-xuan-khoa-ve-bai-viet-on-lai-mot-so-dac-diem-trong-lich-su-ti-nan-viet-nam-tu-1975-le-xuan-khoa/ Bài viết ngày 25 tháng 5, 2020 của Ts. Nguyễn Đình Thắng: Những điều ít ai biết về chương trình ROVR: Một số việc làm của Ông Lê Xuân Khoa: https://machsongmedia.org/vietnam/bao-ve-nguoi-ti-nan/1556-nhung-dieu-it-ai-biet-ve-chuong-trinh-rovr-mot-so-viec-lam-cua-ong-le-xuan-khoa.html

TƯỜNG TRÌNH CỦA NGƯỜI THUA KIỆN - From: An le

--------- Forwarded message --------- From: An le Date: Tue, Sep 5, 2023 at 4:41 PM Subject: TƯỜNG TRÌNH CỦA NGƯỜI THUA KIỆN To: AU DANG , nghiem nguyen , tien nguyen , Lytuong Nguyen , tiengdan NNTien , johnnhannguyen@yahoo.com , trung do , Trung Hoang , Thuan van Mac , Ton Nu Hoang Hoa , nguyen Dang Trinh , Việt Sĩ , Hoang Hoa , namtao1934@yahoo.com , An le , doanh@dslextreme , Hung Le , viet tran , VNNB , Nam NgXuan , Hai Nguen , Phu Nu Cali , Y. Dan , Ngoc Dung , 8406news . , Thoan Nguyen , Nguyen Hưu Nhật , Phuong Tran , Jennifer Pham , Nhân Lưu Vong , Tran Xuan Du , Hung The , macpdinh , Nang Magazine , Linh Vu , Tiếng Nói Bảo Thủ , Chieu Pham , Hoa Huong duong , Trương kim Anh , Khanh Duong , Be Bé Liêm , “Duy duong Nguyen , Binh Nguyen , quy tran , HUYNH KHUE , Lê phi Ô , Nguyễn Châu , Võ văn Sĩ , Hoàng Lan , Lê duy San , Lê Văn Hải , Nguyễn công Khanh , Hoa Truong , Trankiemdoan , Bác Hiển TƯỜNG TRÌNH CỦA NGƯỜI THUA KIỆN Để chấm dứt vụ kiện (Case No 17CV306278), tòa Superior Count of Santa Clara đã có kết luận như sau: “For defamation claim, Dedendant must pay $10,000 in general damages to Plaintiff” nói nôm na là bị cáo Lê Van Ấn trong vụ kiện này đã thua nguyên cáo Nguyễn Tâm mười ngàn Mỹ kim trong lúc đó tòa không đề cập đến bất cứ damages nào mà bị cáo phải gánh chịu, damage lớn nhứt là một trong 2 bị cáo đã bị Tâm Nguyễn đưa vào vụ kiện, một người mà Tâm Nguyễn không kiếm ra được một hành vi nào liên quan đến vụ kiện là bị cáo Võ Tử Đản (Nếu có thì Nguyễn Tâm đã đưa vào lawsuit), khiến một cụ già 87 tuổi đã phải hầu tòa suốt hơn 6 mùa Đông cho đến khi ông ta chết vì kiệt sức. Trường hợp “bị cáo Võ Tử Đản” chẳng khác gì ông Simon vô can, vô cớ bị bọn hành hình Đức Giê Su buộc phải vác Thánh Giá giúp Chúa Giê Su trong Tân Ước). Phe bị can đã nhiều lần nêu vụ oan ức này để xin tòa cho “bị can giả” nghỉ hầu tòa vì nguyên cáo thậm chí không đề cập đến tên bị cáo Võ Tử Đản trong suốt mười mấy trang “lawsuit” ngoài 2 chỗ “Tâm Nguyen cv An Lê and Võ Tử Đản” và một chỗ khác “An Lê and Vỏ Tử Đan must pay 11 triệu đô la mỗi người cho nguyên cáo”. Một đơn kiện quái đản trong lịch sử pháp lý Hoa Kỳ, càng quái đản hơn nữa khi Nguyên cáo công khai phủ nhận hắn ta hắn ta là tác giả nghị quyết 3.8 mà Luật Sư thành phố “sáng tác nghị quyết này dưới sự giám sát của Thị Trưởng thành phố San Jose”. Là luật sư, dù là cựu luật sư bị mất quyền hành nghề vĩnh viễn, nhưng không dám công khai tranh luận với bị cáo. Cho đến phút chót, trong khi Hội Đồng Thành Phố đang họp để biểu quyết, nguyên cáo Nguyễn Tâm vẫn quả quyết nghi quyết của Westminster và San Jose “giống nhau như 2 giọt nước”, mặc dù bác sĩ nghị viên Westminster Kimberly Hồ từ Westminster lên tham dự đã cho đàn em của Tâm Nguyễn là Phạm Hữu Sơn xem 2 nghị quyết khác nhau một trời một vực.Đây là điều mà tôi đã nêu ra và là điều căn bản khiếu nại trước tòa: Nguyên Cáo đã thất hứa khi tạo ra nghị quyết San Jose khác hẳn nghị quyết Westminster và đi đến kết luận Tâm nguyễn lợi dụng dịp này để làm lợi cho VC.: Tại sao 2 nghị quyết không giống nhau như Tâm Nguyễn đã hứa? Nếu không làm được điều hứa, tại sao không thông báo cho đồng hương sự thất bại này mà cứ phỉnh gạt đồng hương cho đến phút chót, mà cứ giấu quanh, giấu quất? Có phải hắn ta đã âm mưu đặt đồng hương trước sự đã rồi? Tại sao phải nói láo rằng nghị quyết San Jose không phải Tâm Nguyễn làm ra mà do Thư ký thành phố và thị Trưởng San Jose mới là tác giả? Tại sao Tâm Nguyễn đã nhiều lần hội họp với Thủ Tướng VC Võ Văn Kiệt mà ban đầu chối, sau lại cho là do công an VC chụp lén hình cho đến khi hắn phải tự khai trong 2 vụ kiện do Dỗ Vẫn Tr. nêu ra? Nêu ra tòa và tòa đã xử Tâm Nguyễn (Plaintiff) thua kiện phải trả án phí và luật sư phí cho bị cáo ĐVT mà cùng sự kiện đó như dưới đây tòa này lại xử phạt bị cáo 10 ngàn đô cho Plaintiff? Sau đây là chứng cứ do 2 tòa Thượng thẫm trước đó phổ biến: Tâm Nguyen admits that he had a relationship with Vo Van Kiet, former Prime minister of communist Vietnam” is a well known in the Vietnamese community that Plaintiff spent time with the prime minister and had his photograph taken with him. Plaintiff does not deny that he and Mr. Kiet took a photograph together and had a meeting. Plaintiff stated in a previous court testimony that he had an “honorable and verydignified meeting with the prime minister”. They met in Vietnam in the 1990’s where they had about Plaintiff’ discussion about Plaintiff’s work with English school in Vietnam and obviously took photographs to commemorate their meeting. Furthermore, Plaintiff did not keepthr photograph a secret or the fact that he met with the prime Minister a secret. People have seen the picture proudly displayed in Plaintiff’s home and office Plaintiff cannot now cry about the following facts. He met with Kiet’sbehest, engaged in lengthyconversation with Kietregarding Nguyen’s English school in Vietnam, took photographs and perhaps engaged in idle chitchat and appetizers. There was follow up from Kiet in the way of sending the photograph of the two to Plaintiff. Plain tiff came back to America boasted about the meeting and the picture to several member of the Vietnamese community.. Defandants were NOT far from the truth in their belief that Plaintiff had a relationship with Kiet. The extensive nature of the relationship is not revealed or known because Plaintiff has “buyer’s remose” Plaintiff may not want to talk about his relationship eith Kiet because of Kiet’s communist affiliations. But the fact remains that a relationship existed whether Plaintiff like it or not. (Case :1-08-cv-113344) Qua trích đoạn này, rõ ràng Tâm Nguyễn đã vừa công khai, vừa bí mật cộng tác, hội họp với VC (cựu Thủ Tướng VC Võ văn Kiệt) vừa nhạo báng tinh thần chống Cộng của đồng hương tị nạn Cọng Sản San Jose nói riêng, cả thế giới nói chung bằng cách công khai treo ảnh Tâm Nguyễn chụp chung với VVK tại văn phòng cũng như nhà riêng của hắn ta y như tại miền Bắc trước năm 1975 VC treo ảnh Stalin và Mao Trạch Đông và Hồ Chí Minh khắp các nơi có hội họp. Với lời tố cáo có chứng cớ do nguyễn Tam tự khai trước tòa; tại sao tòa xử vụ này Tâm Nguyễn thua bị cáo ĐVT và phải trả luật sư phí cho Bị Cáo ĐVT và án phí, ngược lại trong vụ kiện giữa Tâm Nguyễn và An Le tòa lại phạt chúng tôi phải trả cho Tâm Nguyễn 10 ngàn đô la? Chúng tôi kết luận tòa đã thiên vị, có đúng không? Những kẻ vu vạ cho chúng tôi với lời lẽ bịa đặt, ngôn ngữ mất dạy, và chúc mừng cho Tâm Nguyễn như Trần Thị Đào ở Nam Cali và những kẻ dùng diễn đàn cuộc họp báo ngày 20.8.2023 để vu oan cho chúng tôi chụp mũ, bịa chuỵện vu cáo cho Nguyễn Tâm mà không đưa ra bằng chứng cụ thể nào như Vũ Văn Lộc, Huỳnh Lương Thiện, và nhưng tên khác; cũng đồng đảng với Tâm Nguyễn hay sao? Bài viết của tôi được phổ biến đêm 8.2.2017 mà sáng ngày 10.2.17 trát tòa đã đến tay chúng tôi, có khi nào tòa án phải làm việc ban đêm giúp Nguyễn Tâm có một đơn kiện gấp gáp y như đám cưới chạy tang? Trước khi kết luận, chúng tôi xin minh xác: theo kinh nghiệm của người chống Cộng, những kẻ làm lợi cho VC tại hải ngoại, chúng không bao giờ được VC chấp nhận là Việt Cộng, vì dưới mắt VC bọn chúng chỉ là kẻ nịnh bợ VC, hoặc là đầy tớ của VC để rồi khi xong việc VC xem chúng chỉ là những kẻ phản động “có bằng cấp” như Phật Giáo Ấn Quang chẳng hạn, như Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, như những kẻ đứng giữa, thành phần thứ ba, hòa giải hòa hợp dân tộc…đều được VC giải tán, hoặc được gọi là phản động, hoặc CIA chỉ có những kẻ được VC cấy vào hàng ngũ Quốc gia. Chúng tôi đã bị tòa “xử thua Nguyễn Tâm về tiền bạc, nhưng chúng tôi thắng Nguyễn Tâm và bè lũ của hắn ta, vì chúng tôi đã nêu đích danh Nguyễn Tâm là tay sai Việt Cộng và những tên hùa theo tên này mạt sát, vu vạ cho chúng tôi, nhứt là những tên như Đào Trần “Đức vua chưa nóng mặt mà thái giám đã ghen lồng ghen lộn”. Cái thắng 10 ngàn đô của Tâm Nguyễn đâu bằng cái thắng “vĩ đại” của chúng tôi, vì chúng tôi đã lột trần sự thật. Sự thật này do tài liệu của tòa án nêu ra những lời “không thể “đề nai” vì chính Nguyễn Tâm khai trước tòa án. Cũng có một vài tên “hơi ngu” cho rằng lúc được đề nghị chịu phạt 1 đồng cho Nguyễn Tâm tôi không chấp nhận, nay bị phạt 10 ngàn đô, đáng kiếp! Ô hô! “Trứng mà khôn hơn vịt” được sao? Xin được phép “khoe công” với cộng đồng tị nạn Cộng Sản khắp trên thế giới; đồng thời xin cảm tạ mọi người đã theo dõi “vụ kiện” này. San Jose, ngày 30 tháng 8 năm 2023 Lê Văn Ấn tức Kiêm Ái cẩn bút