Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2016

Biến cố chùa Giác Hoàng Washington D.C. - 2015/2016

Chùa "Quốc gia Giác Hoàng" trị giá 2,7 triệu và 700,000.00 đôla hiện kim sẽ đi về đâu?
image010
* Vài nét về lịch sử chùa Giác Hoàng. Năm 1976 Chùa Giác Hoàng không gọi danh xưng là chùa "Giác Hoàng" mà là chùa "Phật Giáo Việt Nam" được hình thành bởi cuộc họp quy tụ rất đông quý Hòa Thượng, Thượng tọa, Đại đức từ Nam - Bắc California, Pháp v,v;  dưới sự chủ tọa tối cao của Hòa Thượng Thích Tâm Châu từ Canada qua... 
* HT Thích Chơn Thành, Phó Thượng Thủ Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam trên Thế Giới có trách nhiệm gì về Sở hữu chủ và Hội đồng Quản trị chùa Giác Hoàng?
* Hội đồng Quản Trị năm 1976 gồm 6 người và Hội đồng Quản Trị năm 2015 gồm 12 người, Hội đồng nào là Sở hữu chủ chùa Giác Hoàng? 
* Ai là người đứng tên "Sở hữu chủ" chùa Giác Hoàng?
* "Lịch sử Truyền thừa" có giá trị pháp lý ở Mỹ không?
* "Di ngôn" và "Di chúc" giống hay khác nhau và giá trị như thế nào?
* Hai bên đều thuê luật sư đưa ra tòa.
Báo Văn Hóa sẽ tiếp tục theo dõi "biến cố Giác Hoàng"tại Hoa Thịnh Đốn để tường trình của quý bạn đọc.
Kính mời quý vị liên quan đến "Vụ chùa Giác Hoàng" đóng góp bài vở qua E-mail:lykientrucvaama@gmail.com
Dưới đây là bản tường trình của báo Đời Nay xuất bản ở thủ đô Hoa Thịnh Đốn:
Diễn biến trong vụ tranh chấp Chùa Giác Hoàng ở Washington, D.C
Sơn Tùng và nhóm biên tập Đời Nay       
Hình: Điển Nguyễn
Vì đâu nên nỗi và vì sao tránh né báo chí?

Những xáo trộn tại Chùa Giác Hoàng từ mấy tuần nay đang mỗi ngày mỗi trở nên phức tạp với việc “đưa nhau ra tòa” đã tạo thêm một đám mây đen che phủ trên những ngôi chùa của người Việt ở hải ngoại mấy năm gần đây với sự xâm nhập của hàng ngàn nhà sư từ Việt Nam ra.
Đặc biệt, Chùa Giác Hoàng là một ngôi chùa lớn nằm giữa thủ đô nước Mỹ (tọa lạc tại số 5401 đường 16, NW, Washington, DC 20011) được thành lập từ năm 1976, chỉ một năm sau ngày Việt Nam Cộng Hòa sụp đổ và được coi như một ngôi “chùa Quốc gia” với sư và Phật tử đều là những người tị nạn cộng sản.

Từ 1976 tới 2016, bốn mươi năm lặng lẽ trôi qua, nay nhiều Phật tử đã ngỡ ngàng, đau xót và giật mình nhìn những gì đang diễn ra tại ngôi chùa tôn nghiêm nơi họ chuyên cần tới lễ Phật, đọc kinh và nghe Thầy thuyết giảng những điều hay đẹp và gặp gỡ đạo hữu như một sinh hoạt tinh thần cần thiết trong đời sống an bình trên quê hương mới. Rồi bỗng dưng chùa biến thành nơi tranh chấp phàm tục, phơi bày những cảnh tượng bộc lộ tham, sân, si, trái ngược với lời Phật dạy, ngay trước bàn thờ với tượng Phật tỏa ánh từ bi.
Vì đâu nên nỗi?
Cho đến ngày 11.11.2015, vị sư trụ trì tại Chùa Giác Hoàng là Hòa Thượng Thích Tâm Thọ. Thầy Tâm Thọ đã trụ trì tại đây bốn năm, sau khi được Hòa Thượng Thích Thanh Đạm “truyền thừa” theo truyền thống từ hàng ngàn năm qua của Phật giáo Việt Nam.
Cũng theo truyền thống ấy, ngày 28.8.2015, Thầy Tâm Thọ đã làm di ngôn chỉ định Thầy Chân Thức kế nhiệm mình khi cảm thấy ngày ra đi của mình không còn xa.
Không đầy 3 tháng sau, Hòa thượng Tâm Thọ qua đời. Và, sóng gió bắt đầu nổi lên, khi một số người không thi hành ý muốn của Hòa Thượng Tâm Thọ, ngăn cản Đại Đức Chân Thức thi hành Phật sự và tìm cách tống xuất thầy ra khỏi chùa, đồng thời đưa người khác lên thay.
“Người khác” là ai và ai là người thực sự đưa ra quyết định này thì đến nay chưa biết rõ. Qua các youtube bị cắt xén hay không cắt xén được phổ biến trên mạng điện tử, người xem chỉ thấy những cảnh lộn xộn trong chánh điện Chùa Giác Hoàng.
Trong khi đó, ông Nguyễn Ngọc Bích (dưới bút hiệu Tâm Việt) đã viết nhiều bài, cũng được phổ biến trên mạng điện tử, tố cáo một “thiểu số” nhân sự trong Chùa Giác Hoàng đã gác bỏ di chúc của Thầy Tâm Thọ, đưa Sư-cô Đàm Viên  làm “quyền trị sự” và Sư cô Nhất Niệm làm “phụ tá”.
Nhưng thực tế đang có sự tranh chấp về người chủ trì trong chùa
Trước cảnh tranh tối tranh sáng như vậy, ông Nguyễn Ngọc Bích và vài người nữa đã bị các ông Vũ Đoàn, Nguyễn Đức Côn... kiện trước Tòa án ở Washington (DC Superior Court) và phiên xử đầu tiên vào chiều ngày 29.12.2015 đã được đình lại để sẽ tiếp tục vào ngày 5 tháng 2 sắp tới.
Để tìm hiểu sự thật về những gì đang diễn ra tại Chùa Giác Hoàng, chúng tôi đã thu thập tin tức, tài liệu liên quan đến nội vụ và tiếp xúc với một số người trong cuộc để phỏng vấn. Cho đến khi viết bài này, chúng tôi đã được hai người nhận trả lời phỏng vấn là ông Nguyễn Ngọc Bích và Đại Đức Chân Thức.

Ông Bích là người đã trực tiếp đứng ra phản đối và chống lại việc làm của một số người mà ông gọi là thiểu số “tính làm cách mạng, đem chùa Giác Hoàng cúng cho ai chưa biết.”  Đại Đức Chân Thức là nhà sư đã được Hòa Thượng Tâm Thọ chọn để “truyền thừa” nhưng hiện nay không được thuyết giảng tuy vẫn còn ở trong chùa.
Trong khoảng 2 giờ tiếp xúc với chúng tôi, ông Nguyễn Ngọc Bích đã xác nhận những gì Tâm Việt đã viết và được phổ biến, trong đó có những điểm chính dưới đây:

Ông Bích đã có mặt trong Board of Directors (Ban quản trị) gồm 6 người từ khi lập Chùa Giác Hoàng năm 1976, và ông đang đứng ra để chống lại những người không thi hành di ngôn của cố Hòa Thượng Tâm Thọ.
Ngày 26.12.2015, ông Bích được ông Vũ Thế Bảo, cháu của ông Vũ Đoàn, thông báo qua một email sẽ có một cuộc họp với cảnh sát vào lúc 9 giờ sáng ngày hôm sau, 27 tháng 12, chủ nhật, tại chùa Giác Hoàng để giải quyết việc tranh chấp trong chùa. Buổi họp này đã không thành vì sự bất đồng ý‎ kiến giữa đôi bên.
- Trả lời câu hỏi về cái youtube được phổ biến trên mạng điện tử quay cảnh lộn xộn tại chánh điện Chùa Giác Hoàng ngày 20.12.2015, ông Bích nói đây là một cái video đã bị cắt xén với mục đích bêu xấu ông.
Sự thật, hôm ấy là húy nhật (ngày giỗ) lần thứ tư cố HT Thích Thanh Đạm. Sở dĩ ông đã phải can thiệp vì trong buổi lễ, ông Nguyễn Đức Côn (Gia trưởng Gia đình Phật tử) đã đứng trong chánh điện “dạy bảo” các thầy thế nào mới là một vị sư trụ trì. Trước cảnh ngược đời và bất kính chưa bao giờ xảy ra như vậy, ông Bích đã giơ tay thật lâu để xin phát biểu, nhưng bị làm ngơ. Cuối cùng ông đã phải lên giành micro để lặp đi lặp lại câu “chúng con xin sám hối… chúng con xin sám hối..” Người xem không hiểu vì sao ông nói như vậy vì đoạn sau đã bị cắt xén khi ông giải thích việc này và tới trước các thầy lạy ba lạy để xin tạ tội trong tiếng vỗ tay của nhiều Phật tử.
- Được hỏi vài người xem cái youtube nói rằng ông Bích đã bị người làm MC đánh vào mặt, ông Bích phủ nhận, nói rằng ông đã bị cái micro đập vào mặt trong lúc giằng co.

- Ông Nguyễn Ngọc Bích cũng đưa chúng tôi xem bản danh sách Hội đồng Quản trị của Chùa Giác Hoàng hiện nay với 12 người thay vì 6 người như lúc đầu mà vài người  trước đây đã bị loại ra và nói rằng chính ông là một thành viên cũng bị xóa tên mà ông không biết.
- Đây là điểm mấu chốt tòa sẽ phải dựa vào “BYLAWS” và bản “ARTICLES OF INCORPORATION” của chùa dưới tên  “BUDDHIST CONGREGATIONAL CHURCH OF AMERICA” được dịch ra tiếng Việt là “Công-Đồng Giáo Hội Phật Giáo VN tại Mỹ” để xét xem có vi phạm hay không.
- Ngoài ra, ông Bích cũng xác nhận trong phiên tòa ngày 29.12.2015, ông Đỗ Đình Lộc, sau khi đưa tay phải lên thề khai sự thật, đã nói không biết ông Bích là ai!
- Ông Bích nói rằng rõ ràng ông Lộc đã nói dối trước tòa vì làm sao ông Lộc không biết ông Bích khi cả hai cùng ở trong Board of Directors gồm có 6 người ngay từ lúc đầu thành lập Chùa Giác Hoàng vào năm 1976.
- Có những hình ảnh cũng như nhân chứng về việc ông Bích và ông Lộc cùng có mặt trong vài sinh hoạt tại Chùa Giác Hoàng.
Ngày 7.1.2016, chúng tôi đã tiếp xúc với Đại Đức Chân Thức để nghe tiếng nói của người đang chống lại những nỗ lực trục xuất mình khỏi Chùa Giác Hoàng.
Trước hết Thầy Chân Thức xác nhận những diễn biến dưới đây:

Di ngôn ngày 28.8.2015 đã được HT Tâm Thọ đọc cho Thầy Chân Thức ghi lại trước mặt nhiều người và đã được ông Vũ Đoàn phân phát cho những người theo yêu cầu của HT Tâm Thọ.
Sáng ngày 21.11.2015, năm ngày sau đám tang HT Tâm Thọ, ông Vũ Đoàn cùng 3 người khác (Nguyễn Đức Côn, Nguyễn Như Khuê, và Lê Tuyết Hạnh) đến mời Thầy Chân Thức ra khỏi chùa, nhưng Thầy Chân Thức từ chối.
Buổi tối cùng ngày (21.11.2015) nhóm người này, có thêm cô Phúc (người làm bếp trong chùa) và ni cô Nhất Niệm lại tới với một lá thư của LS Thomas W. Vassar yêu cầu Thầy Chân Thức rời khỏi chùa, nhưng Cảnh sát đã tới (do Thầy Chân Thức gọi) và cho biết luật sư không có quyền đuổi thầy ra khỏi chùa.
Sáng ngày hôm sau, 22.11.2015, một tờ “Thông báo” không có người ký tên và không biết ai đã dán ở chùa, nội dung viết: “Chùa đã trình lên Giáo hội Phật giáo VN trên thế giới tại Hoa Kỳ để xin tiến cử một vị tôn đức hợp cách. Trong thời gian chờ đợi Giáo hội tiến nhiệm vị trụ trì mới, Chùa đã cung thỉnh Sư cô Thích nữ Đàm Viên để tạm thời đảm trách Phật sự hàng tuần tại chùa. Sư cô sẽ được sự trợ giúp của Sư cô Nhất Niệm và tiểu ban nghi lễ tại chùa.”
Đại Đức Chân Thức xác nhận ngày 6.12.2015, ông Vũ Đình Long có đưa cho thầy tờ Quyết Định của Giáo hội Phật giáo VN trên Thế giới (World Vietnamese Order) có chữ ký của Hòa thượng Chơn Thành, Phó Thượng thủ, chỉ định Sư cô Đàm Viên làm “Quyền Trị sự Chùa Giác Hoàng”, và Sư cô Nhất Niệm làm “Phụ tá Trị sự” cùng với lá thư của LS Vassar yêu cầu Thầy Chân Thức ra khỏi chùa Giác Hoàng.
Thầy Chân Thức đã bác bỏ quyết định của Giáo hội Phật giáo trên Thế giới vì vô thẩm quyền với vấn đề nhân sự của Chùa Giác Hoàng và luật sư cũng không có quyền trục xuất thầy.
- Được biết trong phiên tòa ngày 29.12.2015, theo thỉnh cầu của nguyên đơn, Thẩm phán  J. Beck có ra một án lệnh hạn chế tạm thời (Motion for Temporary Restraining Order) hiệu lực đến ngày 5.2.2016, trong đó (1 trong 8 điều) ngăn cản Thầy Chân Thức hành lễ và giảng kinh trước công chúng tại Chùa Giác Hoàng. 
- Luật sư bên bị đã kháng cáo án lệnh này.
Hỏi lý do được đưa ra để không chấp nhận Thầy Chân Thức kế nhiệm Thầy Tâm Thọ chủ trì Chùa Giác Hoàng, là thời gian thọ giới chưa đủ 5 năm, có chánh đáng không?
Thầy Chân Thức trả lời là “không” và đã dành nhiều thì giờ để giải thích và nêu ra những tiền lệ đã có trong lịch sử Phật giáo về vấn đề này.
- Hỏi thầy có nghĩ rằng có một động cơ nào khác đã đưa đến việc không thi hành di ngôn của HT Tâm Thọ và trục xuất thầy không, Thầy Chân Thức trả lời “không biết”.
- Câu hỏi này cùng với những câu hỏi khác có thể đặt ra cho những người chủ động trong vụ này nhưng rất tiếc không ai nhận lời cho chúng tôi tiếp xúc.
- Chúng tôi đã gọi tới Chùa Giác Hoàng và để lại lời nhắn nhưng không có ai gọi lại. Gọi cho ông Đỗ Đình Lộc cũng không được gọi lại. Ông Vũ Đoàn cũng từ chối gặp nhà báo khi chúng tôi nhờ người tiếp xúc để xin phỏng vấn.
Tôn giáo hay cái gì khác?
- Công tâm mà nói, lý do “thời gian thọ giới” được đưa ra để loại bỏ Thầy Chân Thức là  không chánh đáng và không thuyết phục.
Trước hết, đây không phải là trường hợp đầu tiên và đã có nhiều tiền lệ ở những chùa khác. Hai là trong thời gian tu học và được HT Tâm Thọ truyền dạy, Thầy Chân Thức đã chứng tỏ là một nhà sư đạo hạnh, có trình độ cao và có khả năng quản trị, không làm điều gì có thể chê trách. Vì vậy, HT Tâm Thọ đã chọn Thầy Chân Thức làm người kế nhiệm.

- Qua nhận định của nhiều Phật tử Chùa Giác Hoàng, chọn lựa và chỉ định của cố HT Tâm Thọ được cho là sáng suốt và chánh đáng, tốt cho Chùa và cũng tốt cho Phật tử. Vì vậy, theo sự quan sát và tìm hiểu của chúng tôi, đa số Phật tử tại Chùa Giác Hoàng tán thành và ủng hộ sự lựa chọn của cố HT Tâm Thọ.
- Loại Thầy Chân Thức để thay bằng hai ni cô, một người khoảng 90 tuổi và một người mới trở lại sau 3 năm ở Việt Nam, lại càng khiến cho quyết định này trở nên khó hiểu và làm nhiều người cho là kỳ lạ vì ngay từ khi thành lập và trong suốt 40 năm qua, Chùa Giác Hoàng là một “chùa tăng” chứ không phải “chùa ni”.
Vì vậy, tôn giáo không phải là nguyên do đưa đến tranh chấp tại Chùa Giác Hoàng.
Vì tiền hay lý do chính trị chăng?
- Theo sự tìm hiểu của chúng tôi, trị giá hiện nay của Chùa Giác Hoàng vào khoảng 2,7 triệu Mỹ-kim và tiền mặt hiện có trong quỹ của chùa là bảy trăm ngàn.
Tiền bạc cũng có thể là một lý do đưa đến tranh chấp, nhưng qua những diễn tiến đang xảy ra cho đến nay  không thấy có dấu hiệu tiền bạc là động cơ của tranh chấp.
Còn chính trị?
Đây là một câu hỏi đang được nhiều người đặt ra. Theo ước lượng được đưa ra mới đây, khoảng bốn ngàn nhà sư từ VN đang có mặt ở hải ngoại và gây ra những xáo trộn ở mọi nơi. Ngẫu nhiên chăng? Hay là đang có một chiến dịch biến các chùa ở hải ngoại thành “chùa quốc doanh”? Chưa có câu trả lời trong lúc này, nhưng đây là lúc cần phải báo động.
Như nói ở trên, Chùa Giác Hoàng ở thủ đô Washington là một ngôi chùa lớn và là một “chùa Quốc gia” ngay từ lúc thành lập. Bằng cớ hiển nhiên là huy hiệu (logo) của Chùa Giác Hoàng có cờ vàng ba sọc đỏ nằm bên phải và cờ Phật giáo nằm bên trái trên một quả cầu, ở chính giữa là bản đồ VN.
Nhiều con mắt đang nhìn vào những biến chuyển trong vụ tranh chấp tại Chùa Giác Hoàng mà nay rõ ràng đã không còn là vấn đề có thể giải quyết trong nội bộ. Một bên đã thuê luật sư đưa nội vụ ra tòa và một bên cũng đã thuê luật sư biện hộ.
Một bên có nhiều tiền và một bên có ít tiền. Công lý không thiên vị nhưng đồng tiền và luật sư có thể làm lệch cán cân công lý.
Chúng tôi không muốn làm công việc của tòa án, nhưng sẽ có nhiều vấn đề phải tranh luận tại tòa trước khi có một bản án có thể làm thay đổi hoàn toàn bộ mặt cũng như linh hồn của “ngôi chùa Quốc gia” Giác Hoàng.
Thời gian sẽ có câu trả lời. Trước mắt, ai mà không cảm thấy đau lòng khi nhìn các vị cao trọng trong chùa, đều là con Phật và trên dưới 80 tuổi đời, kéo nhau ra hầu tòa để nhờ người ngoài phân xử cuộc tranh chấp bắt nguồn từ những động cơ nhuốm màu trần tục?
Virginia, Tháng 2. 2016
+++++++++++++++++++++++++++++
XEM THÊM: 
Bài viết số 7 của ông Nguyễn Ngọc Bích
Chuyện Chùa Giác Hoàng bài số 7
Lại những màn tiểu xảo
Tâm Việt
            Như trong bài số 6 (“Bổn cũ soạn lại”), chúng tôi đã thông tin là thứ Ba, 29/12, phe hai ông Đỗ Đình Lộc và Vũ Đoàn (dấu tên) đã nhờ Luật-sư Thomas W. Vassar kiện 6 người trong Ban Quản Trị gốc của Công-đồng Giáo-hội Phật-giáo VN tại Mỹ và cũng là của Chùa Giác Hoàng ra tòa DC Superior Court nhằm phủ-nhận vai trò của Ban Quản Trị này trong công việc chùa, kể cả khả-năng ủng-hộ cho Thầy Thích Chân Thức lo việc Phật-sự tại Chùa Giác Hoàng như được ghi trong Di-chúc ngày 28 tháng 8, 2015, của Hòa-thượng Thích Tâm Thọ vừa viên-tịch (11/11/2015).  Di-chúc này do chính tay ông Vũ Đoàn đưa cho ông Nguyễn Ngọc Bích trong đó có thấy ghi minh bạch ở phần “Tái bút”: “Công việc chùa nhờ Thầy Chân Thức đảm đương.  Thầy hiền lành lo cho Bổn Đạo.  Và [xin] Hội giúp đỡ cho Thầy.  Xin thành thật cảm ơn Hội và Thầy Chân Thức.”  “Hội” đây là HT Tâm Thọ nói tắt cho Công-đồng Giáo-hội Phật-giáo VN tại Mỹ vì trong một đoạn trên trong Di-chúc, HT nêu đích-danh: “Thầy Chân Thức, Ban Quản Trị và Bổn Đạo giữ gìn Chùa Giác Hoàng của Công Đồng [Giáo] Hội Phật Giáo Bắc Mỹ.”
            Thiết tưởng ta cũng cần nhắc là trong Chúc-thư 5 năm trước (đề “D.C. tháng 10 năm 2010” và có chụp photocopy lại trong “Kỷ Yếu tưởng niệm Cố Hòa Thượng Thích Thanh Đạm” cũng do ông Tuệ Viên Vũ Đoàn in ra), Hòa-thượng Thích Thanh Đạm, trụ-trì 30 năm tại chùa Giác Hoàng từ 1981 đến 2011, cũng đã có mối lo tương-tự là Chùa có thể bị cướp nên trong Điều 2 của Chúc-thư đã viết: “Bất cứ vị nào lấy danh nghĩa gì cúng, nhượng, tặng toàn thể, hay một phần Chùa cho cá nhân, hoặc Hội Đoàn [nào khác] đều bất hợp pháp.” 
            Trong Điều 3, HT Thanh Đạm cũng nhấn mạnh đây là “chùa Tăng”: “Mãi mãi Chùa Giác Hoàng vẫn là của chư Tăng và thập phương Phật tử chung lo xây dựng hầu bảo tồn tín ngưỡng và Đạo pháp.”
            Như vậy, ý-chỉ của hai vị Trụ trì chùa Giác Hoàng (một vị 30 năm, một vị 4 năm) đã quá rõ: Chùa Giác Hoàng phải là của Công Đồng Giáo Hội Phật Giáo VN tại Mỹ và phải giữ là chùa Tăng.
image011
Ht Thích Tâm Châu, thượng thủ Giáo hội Phật giáo VN trên Thế giới trong một lần đến thăm Câu Lạc Bộ Văn Háo & Báo Chí Quận Cam. Ảnh VH
Phe “phiến loạn,” một phe thiểu-số thê thảm
            Mặc dầu vậy, mặc dầu Thầy Chân Thức đã được HT Tâm Thọ đề cử và yêu-cầu Bổn Đạo và Ban Quản Trị Chùa ủng-hộ, giúp đỡ cho Thầy trong việc giữ chùa và lo Phật-sự, một thiểu-số rất nhỏ gồm dăm ba người đã tìm cách đẩy Thầy ra khỏi chùa một cách rất lộ liễu, vô-nguyên-tắc:
            Những người đó là các ông Vũ Đoàn, Nguyễn Đức Côn (gia-trưởng Gia-đình Phật-tử trong Chùa),Nguyễn Như Khuê và bà Lê Tuyết Hạnh khi vào sáng thứ Bảy 21 tháng 11, chỉ năm ngày sau đám tang của HT Tâm Thọ, đến mời Thầy Chân Thức ra khỏi chùa.
            Chiều cùng ngày, có thêm cô Phúc (người làm bếp trong Chùa) và ni-cô Nhất Niệm (người mới đi tu 3 năm ở VNCS về) còn bồi thêm bằng một lá thư do Luật-sư Thomas W. Vassar cũng đòi trục-xuất Thầy Chân Thức.  
            Cũng may đã có Cảnh-sát đến để nói là không luật-sư nào có quyền đuổi Thầy ra khỏi chùa, chỉ khi nào có án-lệnh của Tòa DC Superior Court thì may ra Thầy mới phải dời khỏi chùa.  (Một bằng-chứng thứ hai của sự hỗn láo của phe làm loạn)
            Sáng Chủ-nhật, 22 tháng 11, bỗng xuất-hiện một tờ Thông Báo dán ở Chùa mà không có ai ký viết: “Chùa (?) đã trình lên Giáo-Hội Phật-Giáo VN Trên Thế-Giới tại Hoa Kỳ (?) để xin tiến cử một vị Tôn-đức hợp cách…” nghĩa là chính phe “phiến loạn” chưa có ai cả song họ vẫn đòi đuổi Thầy Chân Thức —một việc làm không ra thể thống gì cả. (Bằng-chứng thứ ba)
            Rồi cũng chính tờ “Thông Báo” không có ai ký đó viết tiếp: “Trong thời gian chờ đợi Giáo Hội tiến nhiệm vị Trụ-Trì mới, Chùa (?) đã cung thỉnh Sư Cô Thích Nữ Đàm Viên […] để tạm thời đảm trách Phật sự hàng tuần tại Chùa, Sư Cô sẽ được sự trợ giúp của Ni Cô Nhất Niệm và Tiểu Ban Nghi Lễ tại Chùa.”  Ni Cô Nhất Niệm, như ta biết và cũng như chính Ni Cô khai ra, là người mới đi tu ba năm ở VNCS sang trở lại Hoa Kỳ. 
            Và cũng rõ như ban ngày, đây là một nỗ lực biến “chùa Tăng” của Thầy Thanh Đạm thành “chùa Ni”— một chuyện đã thất bại vào cuối năm 2011-đầu năm 2012. (Bằng-chứng thứ tư về sự tự tung tự tác của phe “phiến loạn,” họ không cả cần đợi sự can-thiệp của một Giáo-hội bên ngoài vào chuyện Chùa Giác Hoàng mà đã chỉ-định người đến thay thầy trụ-trì.)
            Chuyện này chỉ xảy ra 7 ngày sau khi vào ngày 27 tháng 11, 2015, với “Quyết định số 1001/VP/HĐLĐ/Q.CT” “đặc cử Sư Cô Thích Nữ Đàm Viên… đảm nhiệm chức vụ Quyền Trị Sự Chùa Giác Hoàng, Washington, DC” và “đặc cử Ni Cô Thích Nữ Nhất Niệm… đảm nhiệm chức vụ Phụ tá Trị Sự.”  (Bằng-chứng thứ năm về sự tiếm-đoạt quyền hành của một Giáo-hội ngoại-lai “quyết-định” giùm và trên đầu Công-đồng Giáo-hội Phật-giáo VN tại Mỹ.)
            Ngay từ ngày Chủ-nhật, 6 tháng 12, 2015, khi Sư-cô Nhất Niệm tự-tiện lên bục giảng trong Chánh-điện chùa Giác Hoàng, cô đã hỗn hào đối với Sư Cô Đàm Viên: “Sư Cô Đàm Viên,” cô tuyên-bố, “già quá rồi nên tôi sẽ lo việc Phật-sự ở chùa này.  Ai muốn tu học phải ghi danh với tôi… v.v.” để cuối cùng cô phát biểu một câu thật là “vô ngã”: “Người đó là tôi!” 
            Nhiều Phật-tử ngay đó rất bất bình, có người đứng lên hỏi: “Cô là ai mà dám đòi hỏi chúng tôi khai báo?”  Nhiều người khác bước ra khỏi chánh-điện vì không muốn nghe những điều sàm sỡ, trái tai gai mắt.  (Thế là người “phụ tá” bỗng đá người “Quyền Trụ-trì” ra khỏi chức vị ngay từ hôm đầu! nói lên kỷ-luật “lộn đầu” như tôm của phe “phiến loạn.”)
            Suốt từ đó, không có Chủ-nhật nào mà phe “phiến loạn” không nghĩ ra một trò chơi tiểu-xảo hay rất trẻ con để phá sự yên tĩnh của một ngôi chùa mà trong 40 năm qua nổi tiếng là êm thắm:
            Chủ-nhật 13/12: Sau phần đọc kinh, anh Nguyễn Đức Côn cắt ngang không cho Thầy Chân Thức giảng pháp, kêu là buổi lễ đã hoàn-tất và mời mọi người xuống bếp thọ trai.
            Chủ-nhật 20/12: Anh Côn (vẫn anh Côn), trong lễ Húy Kỵ lần thứ 4 HT Thích Thanh Đạm, dám hỗn hào đứng trong Chánh-điện “dạy bảo” các Thầy về thế nào mới là một vì thầy “trụ-trì.”  Phẫn nộ trước sự hỗn-xược của một người chỉ là Gia-trưởng Gia-đình Phật-tử, ông Nguyễn Ngọc Bích giơ tay thật lâu để được quyền phát biểu. 
            Khi phe phiến loạn ngăn cản nhất-định không cho ông nói, ông Bích đã đứng ra giữa Chánh-điện nói thật to nhiều lần: “Chúng con xin sám-hối!  Chúng con xin sám-hối!...”  Sám-hối đây là sám-hối cho cả những nghịch-tử của Phật, mà có người gọi là “quỷ-tử,” không còn biết cái luật “Quy y” thứ ba—“Quy y Tăng”—là gì nữa!  Có Phật-tử về sau nói: “Thấy G.S. Nguyễn Ngọc Bích nói, ‘Chúng con xin sám-hối’ nhiều lần, chúng con muốn khóc!”
            Đến khi bên kia hết phá hoại, ông Bích chỉ nói một câu rất ngắn gọn: “Sở dĩ chúng con xin sám-hối là vì chưa bao giờ trong đời con, và có lẽ trong đời của tất cả Phật-tử tại đây có mặt, mà lại được thấy một Phật-tử dám đứng trong Chánh-điện ‘lên lớp’ các thầy.  Chúng con xin sám-hối!”  Ngay trong Youtube của phe phiến-loạn đưa ra về vụ này, một Youtube cắt xén đủ điều (vì thế nên có người gọi cái Youtube này là “cả vú lấp miệng em”), người ta cũng có thể nghe thấy tiếng vỗ tay của các Phật-tử ủng-hộ cho lời nói của ông Bích.
            Nói xong, ông Bích đã đến trước các thầy lạy ba lạy để xin tạ tội.
Chuyện Chủ-nhật, 27 tháng 12: Cuộc họp bất thành với Cảnh-sát
            Chủ-nhật, 27 tháng 12, đã được Thầy Chân Thức thông-báo từ ba tuần trước là sẽ có lễ Thất Tuần Chung Nhật của HT Tâm Thọ.  Một chương-trình rất trọng-thể đã được phác-họa với sự tiếp tay của hầu hết các Phật-tử trong chùa.
            Bỗng chiều thứ Bảy, 26 tháng 12, lúc 8 giờ tối, ông Bích nhận được một e-mail của ông Vũ Thế Bảo, cháu ông Đoàn, thông-báo là sẽ có một cuộc gặp gỡ với Cảnh Sát để thu xếp sự tranh chấp tại Chùa Giác Hoàng.  Cuộc gặp gỡ được dự-tính vào 9 giờ sáng ngày Chủ-nhật, 27/12, ngay tại Chùa. 
            Để chuẩn-bị cho cuộc gặp gỡ đó, ông Bảo ra khá nhiều điểu-kiện, nào là: (1) Phải có mặt của Luật-sư bên ông Bích; (2) Bên ông Bích phải có mặt đầy đủ tất cả mọi người trong Ban Quản Trị; (3) Phải có mặt của Thầy Chân Thức, v.v...
            Ông Bích trả lời: Những đòi hỏi của ông Bảo hoàn-toàn vô lý.  Tối thứ Bảy (là ngày nghỉ, ngày cuối tuần) mà đòi hỏi phải có ông Luật-sư bên ông Bích có mặt sáng Chủ-nhật là một điều không thể thực-hiện được.  Ông Bích còn phản-công với mấy câu hỏi:
            1/  Ông Bảo là ai mà dám ra điều-kiện khi cuộc họp là với Cảnh-sát?
            2/  Nếu ông Bảo nói là Cảnh-sát muốn thế thì Cảnh-sát đó cũng đã vượt quá xa quyền hạn của Cảnh-sát.  Không Cảnh-sát nào có quyền đòi phải có luật-sư có mặt khi muốn nói với ông Bích và những đồng-sự của ông.
            3/  Tuy Luật-sư bên ông Bích sẽ không có mặt, ông Bích tự cho quyền chuyển e-mail của ông Bảo đến luật-sư của mình để cho họ biết.
            4/  Và cũng vì e-mail của ông Bảo liên-hệ đến nhiều người nên ông Bích giành quyền chuyển e-mail đó đến cho những vị liên-quan.
            5/  Cuối cùng, vì ngày Chủ-nhật 27/12 là lễ Thất Tuần Chung Nhật của HT Thích Tâm Thọ nên Thầy Chân Thức sẽ rất bận lo lễ quan-trọng đó, Thầy sẽ không thể có mặt tại buổi họp, chỉ trừ lúc nào có thể muốn hỏi Thầy một vài chi-tiết liên-hệ tới Thầy.
            Nhận được e-mail của ông Bích, ông Bảo vội rút lui và cho rằng như vậy thì không thể có được buổi họp.  Ông Bích nhắn lại: “Đúng, nhưng vì đằng nào chúng tôi cũng có mặt tại Chùa nên nếu Cảnh-sát muốn hỏi gì, chúng tôi cũng vẫn sẵn sàng—vì chúng tôi chưa làm việc gì sai quấy cả.”
Phá rối kiểu trẻ con
            Cuộc họp với Cảnh-sát bất thành nhưng sáng Chủ-nhật 27/12, phe ông Lộc và ông Đoàn (khoảng 10 người) vẫn có mặt đầy đủ ở Chùa từ sáng sớm, còn có cả ông Luật-sư Thomas W. Vassar đi cùng.  Vì không có buổi họp nên mọi Phật-sự tại Chùa vẫn tiến-hành như thường-lệ tuy rất nhộn nhịp vì là Thất Tuần Chung Nhật của HT Tâm Thọ.  Các vị (phần lớn là phụ nữ) trong Khóa Tu Học Bát Quan Trai, khoảng 70 vị, lo bỏ thức ăn vào trong 400 hộp cơm chuẩn-bị cho giờ thọ trai.
            9 giờ sáng: Thầy Chân Thức dẫn lễ Cúng Cơm lên Giác Linh HT Tâm Thọ trong phòng Thờ Tổ (phía sau Chánh-điện) trong một nghi lễ đơn sơ nhưng thật cảm-động.
            Trong khi đó, từ khoảng 8g30, phe phiến-loạn đã chiếm Chánh-điện để tụng kinh Pháp Hoa, một bộ kinh có thể kéo dài đến 4-5 tiếng đồng-hồ.  Họ không đông, chỉ khoảng 20 người, nhưng họ vận micro lên thật lớn để tìm cách át tiếng mọi sinh-hoạt khác trong chùa.
            10 giờ: Thầy Chân Thức làm lễ cầu siêu cầu an cho đồng-bào Phật-tử trong phòng vong.
            Gần 11 giờ là giờ được dự-trù cho lễ chính trong Chánh-điện để đánh dấu Thất Tuần Chung Nhật của HT Trụ-trì Thích Tâm Thọ từ năm 2011 đến 2015, các Phật-tử thấy phe bên kia vẫn tiếp-tục tụng kinh Pháp Hoa và không có ý định ngưng.  Một phái-đoàn Phật-tử đến tìm cách nói với ông Lộc là xin cho ngưng phần tụng kinh Pháp Hoa để Thầy Chân Thức có thể làm lễ trong Chánh-điện.  Nhưng ông Lộc làm ngơ, chỉ sang ông Vũ Đoàn.  Đạo-hữu Nguyên Thủy sang nói chuyện với ông Đoàn nhưng ông này cũng giả điếc, trái lại đưa thẳng camera vào mặt Đạo-hữu Nguyên Thủy (chỉ cách khoảng 20 centimet) để quay.  Khi Đạo-hữu Nguyên Thủy vẫn bình-tĩnh thưa hỏi và tiến tới, ông Đoàn lui một hồi thì đụng phải tường.  Ông bực bõ phản-đối nhiếp-ảnh-gia Nhất Hùng là tại sao lại chụp hình ông.  Anh Nhất Hùng trả lời: “Bác chụp thẳng mặt người ta thì được, sao chúng tôi chụp bác thì bác lại bực bõ?”
            Trong khi đó, Giáo-sư Kim Oanh cũng đến tìm cách thuyết phục ông Đóa, lúc bấy giờ đang ngồi lãnh nhiệm-vụ gõ mõ lớn, nói: “Quý Vị đọc kinh Pháp Hoa là kinh rất dài.  Kinh thì có phẩm môn, cũng tựa như các chương trong sách, yêu-cầu Quý Vị ngưng sau khi kết thúc phẩm môn này để Thầy làm lễ.  Sau đó Quý Vị vẫn có thể tụng tiếp.”  Nhưng ông Đóa cũng giả điếc nên G.S. Kim Oanh nói tiếp: “Nếu Quý Vị thực-tâm thì Phật thế nào cũng độ trì cho Quý Vị nhưng nếu Quý Vị không thật-tâm thì Phật cũng sẽ có cách cho Quý Vị biết.”  Mới nói đến đây thì ông Đóa lăn đùng ra ngất xỉu, phải có người vực dậy mới lại tiếp-tục được.
            Thấy bên kia không nhượng bộ, các Phật-tử bảo nhau: “Thôi, nếu họ nhất định giữ Chánh-điện thì chúng ta vẫn có thể lên phòng vong xin Thầy làm lễ Thất Tuần Chung Nhật cho Hòa-thượng được như thường.”  Thế là trong chớp nhoáng, phòng vong được dọn lại để Thầy làm lễ, một buổi lễ rất trang nghiêm, cảm-động và đầy ý-nghĩa với sự hiện diện của ông Chủ-tịch Cộng-đồng Đoàn Hữu Định và đại diện một số hội-đoàn trong vùng, đến để yểm-trợ việc làm chính-đáng của các Phật-tử chùa Giác Hoàng.  Bởi số Phật-tử quá đông nên tràn cả ra ngoài hành-lang nhưng buổi lễ được xem là rất đẹp cho đến khi hoàn mãn.
            Mọi người rất hãnh diện là buổi lễ hoàn-hảo nên khi thọ trai, ai cũng cười nói rất vui vẻ.  Họ còn hẹn nhau ngày hôm sau, sẽ rủ nhau đi thật đông lên tòa DC Superior Court để ủng-hộ cho “Giáo-sư Bích.”  Khi mọi người rút lui lên phòng vong thì Chánh-điện chỉ còn “vắng như chùa Bà Đanh” như ta có thể thấy trong các hình chụp vào lúc bấy giờ. 
Cuối ngày, tính ra thì trong chưa đầy 2 tuần lễ đã có trên 350 người ký tên vào “Tâm Thư của Phật Tử Chùa Giác Hoàng” phản-đối việc tiếm-đoạt Chùa do một giáo-hội khác và nhất là âm-mưu không chính-đáng biến “chùa Tăng thành chùa Ni.” 

350 chữ ký này sẽ được nộp tòa vào ngày thứ Ba, 29/12/2015.